Ngoại trừ chứng nhận và đồng phục, siêu thợ săn có thể ăn ở miễn phí ở tất cả sản nghiệp của hiệp hội trong biên giới liên bang, vé tàu xe vé máy bay cũng được miễn phí toàn bộ.

Sau đó Ôn Văn còn nhận được một thứ thú vị, thiết bị xóa ký ức.

Thiết bị xóa ký ức thật ra là một cái gậy kim loại màu bạc, một đầu có một ngọn đèn nhỏ đặc biệt có thể phát ra ánh sáng, chỉ cần dùng nó rọi vào mắt người bình thường, lúc này người đó sẽ tiến vào trạng thái chỉnh sửa ký ức.

Ở trong trạng thái này, người cầm gậy kim loại nói gì, người bị chỉnh sửa ký ức sẽ nhớ như thế.

Mỗi thiết bị phát ra đều bị ràng buộc với người nắm giữ, một khi bị người khác không phải người nắm giữ sử dụng, nó sẽ tự hủy.

Bởi vì phần lớn thời gian siêu thợ săn đều hành động đơn độc nên nhất định phải có khả năng xóa bỏ trí nhớ, nhưng mỗi lần sử dụng đều phải làm hồ sơ báo cáo lại.

Sau khi có được gậy kim loại kia, vẻ mặt Ôn Văn trở nên quỷ dị, thực hiển nhiên là anh đang nghĩ tới một vài ý tưởng không tốt.

"Nếu như tôi dùng cái này với cậu, sau đó nói rằng khi cậu đi vệ sinh thích dùng lá cây để chùi đ*t thì cậu có nghe theo không?" Ôn Văn cười gian hỏi nhân viên hỗ trợ đưa gậy kim loại cho mình.

Nhân viên hỗ trợ lui về sau một bước, theo bản năng bụm mông mình, người này không phải đang nói thật chứ, vì thế hắn cứng ngắc nói: "Mỗi lần sử dụng thiết bị này đều sẽ bị hiệp hội kiểm tra..."

"He he he..."

Sau khi thỏa mãn thú vui quái ác của mình, Ôn Văn đặt thiết bị vào túi, mang theo tiếng cười làm nhân viên hỗ trợ cảm thất hốt hoảng rời khỏi nơi này.

Lại thêm một khoảng thời gian ngắn, Ôn Văn đã hoàn thành phần lớn trình tự, đã có thể coi là một siêu thợ săn rồi.

Trên tay anh cầm một thiết bị mỏng lớn hơn hộp thuốc lá một chút, trong tay mỗi siêu thợ săn đều có một thiết bị như vậy, là thiết bị đầu cuối của siêu thợ săn.

Thiết bị này có thể thay thế cho hầu hết chức năng phổ biến của điện thoại di động liên bang, bao gồm gọi điện thoại và gửi tin nhắn, chỉ ngoại trừ đập quả óc chó.

Ngoài ra thì thiết bị đầu cuối còn có thể dùng để tiếp nhận thông báo nhiệm vụ của Hiệp Hội Thợ Săn, thấy những tin tức do hiệp hội thông báo, thậm chí có thể dùng nó để vào trang web thợ săn và định vị vệ tinh.

Thứ này trong mắt nhóm dân chúng bình thường của liên bang chính xác là công nghệ đen.

Sau khi lấy được thiết bị đầu cuối của siêu thợ săn, Ôn Văn liền xem nhân viên hỗ trợ như máy phát để nghịch thử.

Chơi một hồi, Ôn Văn bắt đầu kiểm tra chút tài liệu, siêu thợ săn có thể dùng thiết bị đầu cuối để xem tài liệu về những tên tội phạm truy nã của hiệp hội, truy bắt tội phạm bị truy nã cũng là một trong những nhiệm vụ thưởng của siêu thợ săn.

Thành viên tổ chức bí ẩn như L tiên sinh, hoặc là không có tổ chức nào như Ngô Vọng, hoặc là những người siêu năng tự do gây rối như những cái que khuấy sh*t cũng nằm trong phạm vi bị truy nã.

Nghĩ tới Ngô Vọng, Ôn Văn lật xem tin tức một chút, tìm kiếm được một tên tội phạm bị truy nã khá giống Ngô Vọng.

Số hiệu lệnh truy nã là HF1526: Kẻ Cuồng Game

Tên tội phạm bị truy nã này có chứng bệnh tâm thần rất nặng, thích cùng người siêu năng chơi game, người tham gia trò chơi nếu bị thất bại một lần thì sẽ rơi vào vực sâu.

Tên thật không rõ, hình dạng không rõ, phạm vi hành động không rõ, hành vi hoàn toàn dựa vào yêu thích...

Tiền thưởng truy bắt: 120 ngàn tiền săn ma.

"Trước đây không nổ hắn thành vụn thì hay rồi, bằng không có thể xách đầu hắn đi lĩnh thưởng." Ôn Văn gãi gãi cằm, có chút vênh váo, một tên tội phạm bị truy nã có tiền thưởng cao như vậy lại bị mình tùy tùy tiện tiện giải quyết.

Sau đó Ôn Văn tùy tiện lật xem ghi chú phạm tội của hắn, vụ án cuối cùng xảy ra vào ngày 17 tháng 9 ở thành phố Phủ Tây tỉnh Đông Sơn, bức điên một thợ săn tự do....

"Ngày 17 tháng 9.... thời gian mình nổ chết hắn hẳn là đầu tháng chín, tức là...."

Ôn Văn cắn răng tới kẽo kẹt, cố gắng đè nén không phẫn nộ.

Lần hành động cuối cùng của hắn vào ngày 17 tháng 9 tức là trước đó Ôn Văn đã không giết chết hắn, rốt cuộc hắn làm thế nào sống sót thoát khỏi sức mạnh cấp Tai Biến chứ?

May mắn là trước đây vì đề phòng vạn nhất, khi kéo Cao Phỏng vào trạm thu nhận Ôn Văn đã không để hắn nhìn thấy gì cả, bằng không hiện giờ đã bị hắn moi ra hết gốc gác rồi.

Có điều cho dù là vậy thì cũng không an toàn, tên kia biết mình có liên quan tới cường giả 'Hắc Thập Tự' cấp Tai Biến, như vậy không thể để hắn sống được.

Hiện giờ Ôn Văn đã không còn là Ôn Văn trước kia nữa rồi, anh đã có thực lực để đối phó kẻ kia, vì thế Ôn Văn không chút do dự tiếp nhận nhiệm vụ 'Kẻ Cuồng Game'.

Sau khi nhận nhiệm vụ vong, bất cứ tình báo mà hiệp hội nắm giữ đều sẽ gửi vào thiết bị đầu cuối của Ôn Văn.

Sau đó Ôn Văn giống như có suy nghĩ nhìn thiết bị đầu cuối: "Nói tiếp thì nếu thứ này thoạt nhìn có kỹ thuật cao hơn điện thoại di động được lưu hành trong liên bang, thiết bị ở phần sát hạch thứ hai cũng thế, khi chụp hình để làm thẻ chứng nhận, hình cũng được in ra ngay."

"Kỹ thuật trong tổng hội có vẻ cao hơn khoa học kỹ thuật thông dụng của liên bang rất nhiều, hơn nữa cũng rất thành thạo, vì sao lại không phổ biến ra nhỉ, có phải hiệp hội cố ý muốn khống chế tốc độ phát triển khoa học kỹ thuật của liên bang không?

Ôn Văn lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, chuyện này trừ phi anh thật sự trở thành quản lý cấp cao của Hiệp Hội Thợ Săn, bằng không sẽ không thể nào có được câu trả lời chuẩn xác.

Nếu không thể tự mình thể nghiệm thì bất cứ suy đoán nào cũng có thể ẩn chứa sai lầm, Ôn Văn tự xưng là lý trí hơn người bình thường rất hiếm khi đưa ra kết luận về những chuyện mà mình chưa nắm rõ hoàn toàn.

Sau khi hoàn tất mọi quy trình, Ôn Văn được đưa tới trước mặt Tuân Thanh, đây là bước cuối cùng, anh cần ký lại khế ước ở trước mặt Tuân Thanh.

Khế ước thợ săn mà anh ký trước kia đã bị chính thức hủy bỏ trong trình tự tiến hành trước đó, anh phải ở đây ký một phần khế ước siêu thợ săn mới.

"Trước khi ký khế ước, cậu cần đặt một biệt hiệu, lúc siêu thợ săn thông báo về nhiệm vụ đều căn cứ vào biệt hiệu." Tuân Thanh mỉm cười nói với Ôn Văn.

Ôn Văn suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy đặt là 'Thám Tử' đi."

Tuân Thanh click máy tính hai cái, sau đó lắc đầu nói: "Biệt hiệu Thám Tử đã có rồi."

"Vậy thì Đại Thám Tử, Đại Thám Tử không được thì Siêu cấp Đại Thám Tử, Tuyệt Thế Đại Thám Tử cũng được." Ôn Văn hùng hồn nói.

Biểu cảm của Tuân Thanh cứng ngắc, nói: "Theo quy tắc đặt biệt hiệu của siêu thợ săn, những cái tên cậu vừa nói đều không hợp cách."

Ôn Văn trừng to mắt, có chút nói không nên lời, cái gì cũng không được, vậy thì anh dứt khoát bỏ luôn cái tên này cho rồi.

"Không bằng cứ gọi là 'Biến Thái' đi." Sau khi đặt mấy cái đều không được, Ôn Văn than thở nói.

"Mặc dù khi đặt biệt hiệu thì nên hướng theo nghĩa tích cực một chút...." Tuân Thanh kéo dài âm thanh nói: "Nhưng cái biệt hiệu này có thể dùng được."

"Biến Thái thì Biến Thái đi, dù sao thì biệt hiệu cũng chỉ dùng khi nhận nhiệm vụ thôi." Không muốn hao hơi tốn sức nghĩ tên nữa, Ôn Văn không chút nghĩ ngợi đồng ý.

Tuân Thanh tốt bụng khuyên một câu: "Cậu thật sự muốn dùng biệt hiệu này à, có lẽ nó sẽ đi theo cậu cả đời đấy."

"Tôi muốn biệt hiệu khác thì anh không cho, vậy thì chỉ có thể chọn nó thôi." Ôn Văn không thèm quan tâm nói, chỉ là biệt hiệu thôi mà, cùng lắm là sau này bị gọi thì có hơi xấu hổ một chút mà thôi.

0.05564 sec| 2413.828 kb